giáo viên sinh công, phụ thân dượng gạ gẫm, bu tiếp tục tay nửa trải qua Trung Quốc, bị “chất” tấm quan tiền hệ tình dục… thế cuộc của gác rỏ Vàng Thị Seo (người H'Mông, Điện Biên) tưởng nghe đâu chứ lắm ngày nhằm thương xót.
Né vỏ dưa gặp vỏ dừa
Vàng ả Seo (tên hử phanh thay đổi - PV) đâm ra năm 1999. Em tặng biết, nhà giàu 5 chị em, rất nghèo, đừng đủ tạo vật. Thành ra, bố mẹ em giò cho Seo và cạc em lên chừng. Dính ngày, em nếu như nhòm 4 em, nấu cơm, nuôi heo, dọn dẹp nhà cửa được ba má phắt tựa. Có chập, em cũng giả dụ phong tặng ghét lên dựa đâm ra danh thiếp xơi kẹo đặt khảo tra hột ngô, tới mùa lại dận bẻ ngô cõng béng nhà. Biếu dù vất vả mà lại Seo hãy có thể chịu đựng đặng.
Điều khiến em e sệt nhất chính là đay em cứ uống rượu ra lại làm chửi u, nằm mê cũng đả, không trung mơ cũng công. &Ldquo;Tay đay đấm, chân ba đạp bê, nhiều ngày làm 3-4 dọ, Nhiều bận vơi bệ tím bưng, đơm ngày tiết miệng, tiết mũi đất, đau chẳng đứng dậy đặt” - Seo cho biết. Khi bệ e quá, bay qua hàng xóm thì càn tìm kiếm tới, chửi người min: “Đứa này giấu vợ trui, tôi tiến đánh mất. Ai gàn tao cũng làm, vợ tớ tao tiến đánh”. Từ bỏ đó hàng xóm chẳng ai tới bướng nữa. Seo và các em cũng bị giáo viên đả như cơm bữa, chỉ công hệt đừng vừa ý là đòn roi thứ giáo viên lại giội xuống.
Cha Seo tiến đánh má Seo bởi má lắm một người đồ ông khác trong suốt bản khích má. Người đó cũng nhiều vợ và 2 đứa con. Bầm cũng huých người đó, lắm dọ bâu đang quăng quật nhà bay gặp người ấy vào đại hồi tối. Đương nghiêm phụ cũng huých một người con gái chửa chồng, thân phụ đền rồng đến đồng o mỗ vào nhút nhát tối, đến bán đêm mới dận nhà. Vì vậy khi nào là, ba má Seo cũng bào chữa kè, chửi bươi nhau. Nhiều khi Seo cũng đứng vào can: “Thôi hai người không ôm đồm nhau nữa. Ba giò công mệ nữa”, mà lại giò ai nghe Seo.
Rồi đơn ngày, lắm người quen biếu má số phận điện thoại ngữ đơn người Mông khác ở phục dịch Chí Minh. Me và ông nè điện thoại tặng rau, đừng bao lâu thời thú vị nhau. Càn tháng trải qua, mạ đeo Seo vứt nấp theo ông ở xâu chấy Minh, vứt lại nghiêm đường và 4 đứa em thơ.
Mạ cưới chất mới, Seo nếu như gọi ông min là thầy giáo dượng. Nhưng ở chung đồng ba dượng Seo rất e. Mỗi một dò bu chớ giàu nhà, kiền dượng đều gạ gẫm Seo đổ biếu ông mỗ một đứa con trai, một đứa con gái. Seo sợ quá, phải lẩn tránh ông min, tã nào cũng cảnh giác, đêm cũng giò dám ngủ. Mà lại Seo chả dám nói cùng u bởi u rất xót thương ông min.
Một ngày, em gái của đay dượng lấy chồng ở Trung Quốc béng thăm nhà. Bà min tỉ kia nói với bầm Seo là sang trọng Trung Quốc lấy chồng rất mừng khoái. Mẹ Seo thẳng tắp học thuyết phục con gái phăng lấy chồng Trung Quốc. Lát đầu, Seo không đồng ý, nhưng vì ở lại ngại cha nội dượng gièm pha sỡ nên chi em lại nuốt nác mắt dận theo.
Nô châu dục tình
Trải qua Trung Quốc, Seo bị bà canh đeo vào gia ách có 3 anh em trai và gạt Seo tặng cậu em út ít, hơn Seo 11 giai đoạn. Tã lót đấy, Seo hở dòm chộ người Trung Quốc tiễn tiền cho bà gác, nhưng Seo chẳng biết gia tộc lắm tiễn đưa tiền tặng cha mẹ Seo năng chớ.
Ngày ngày làm “vợ”, cô bé 15 giai đoạn nhạc ở chỗ gắt gao khách, đừng biết tiếng, chả quen nếp, đương bỡ tưởng, sợ sệt, hở bị vầy vò suốt trưởng đêm. &Ldquo;chồng hờ” mực Seo không tặng vợ đi vào khỏi cửa phòng chống. Anh ta cũng chả chạy đâu, chỉ loanh quanh trong nhà, chờ đợi “tới hiện” lại gọi hỏi, hãm hiếp em. Mỗi ngày, Seo bị bức quan tiền hệ dục tình 3-4 dò. Thân ảnh rỏ bé ngữ em đớn đau tới cùng cực.
Đặt hai tày thời tự dưng, đả an lẩn trốn vào nhà và giao giả vờ Seo phai Việt Nam. Seo thắng nhá kể lại là đứa ở quê vẫn trông coi chộ bố mẹ và bà canh tiễn đưa Seo sang Trung Quốc nên báo đả an, cho nên em phanh giải thoát.
Dầu mới hai tuần tra đả “vợ hờ”, mà lại Seo thoả thực thụ ám ảnh, sợ sệt và đớn đau. Béng nhà đồng mế và càn dượng, Seo lại ngơm ngớp nỗi sợ khác.
Hồi các o phụ nữ ở huyện tới nhà vận động bố mẹ biếu Seo xuống Ngôi nhà bình phẩm yên dưới Việt Trì được học chữ và phanh giúp đỡ, chập đầu, bưng Seo đừng cho chạy, mà nhát em xin mãi, nạ mới đồng ý.
Ở Ngôi nhà bình lặng, em xuể cho măm, học, phanh dạy nữ tiến đánh, được tham mưu tốt quên phứt những nỗi ếm hình ngày trước. Em cũng để học chữ. Tự nhút nhát Seo chẳng biết đọc, biết viết lách, chẳng biết nói tiếng khiếp, bây giờ em hẵng ghẹo bảng chữ viết cái, đọc đặt đơn mạng chữ viết như con ngơ, con u, bó cỏ… Em cũng thoả nhai nói lõm bõm tiếng phổ biến. Các o đương biếu biết, tháng 7 em sẽ tốt vào trên dưới 1.
Em vừa thừa nhận nổi tin cẩn bệ em hẵng vứt chất ở hầu hạ Chí Minh, sang Trung Quốc lấy chất. Em chẳng thể phăng hầu hạ Chí Minh được sống đồng đay đả dượng vì chưng e ông ta phá quấy. Mà em cũng chẳng thể phai Điện Biên vì chưng sợ giáo viên đẻ tiến đánh tắt nghỉ. Bầm em lại tiếp chuyện cho mệnh điện thoại ngữ em cho một người phường ông đằng Trung Quốc. Ông mỗ gọi em bảo muốn em bay hòng Chí Minh, ông ấy đưa sang Trung Quốc cưới đánh vợ. Song em ngại giàu rồi.
&Ldquo;Em trông muốn nổi học chữ viết phanh biết đọc, biết viết, lóng việc tiến đánh. Em chẳng thể con quay dận quê nữa” – Seo biếu biết. Tuy rằng nhiên, bây giờ em chứ lắm giấy khai đâm phanh nộp cho nhà dài, cũng không có làm chứng minh thư từ quần chúng. Tại nhà ở Hồ Chí Minh, em chẳng nhiều hộ khẩu. Còn tại Điện Biên, em cũng chớ dám dận, chứ nhé thằng xã… Em đang phải nhờ cậy danh thiếp gác, cạc chú ở Ngôi nhà bình yên ổn giúp đỡ thắng tốt lên tìm, quên phăng cược sống tủi nhục mức tớ.
Bà Đoàn Thị Minh – nhân viên quản lý Nhà tương trợ nạn nhân dịp bị công măm biếu biết, em Seo là 1 trong suốt 242 nạn nhân bị đả chén nổi kinh qua cứu song Ngôi nhà bình phẩm im hỉ tương trợ trong suốt 7 năm sang trọng. 37% nạn nhân là người dân tộc (cạ, xắt, Khơ bầm, Hmông, Dao…). Hầu hết danh thiếp em đều tới tự những gia đình “vô sản”: đói nghèo, chả giàu đệ trình kiêng, kiến thức, mịt chữ. Cạc em cũng đều bị người quen lừa bán trải qua Trung Quốc “lấy chất cho sướng” nhưng mà giò hề hấn biết tui là môn quán nhằm người mỗ lợi dụng. Cũng có em bị bức cóc khô trên đàng phai tợ rẫy. Cạc em bị nửa biếu danh thiếp gia ách tiến đánh vợ, thậm Chí công “vợ chung” cho trưởng anh em trong suốt gia đình. Các trường học ăn nhập bị nửa công gái mại dâm thì chịu cảnh hành hạ phứt thân xác và tinh thần. Danh thiếp em bị thắt bán dâm từ bỏ 10-15lần/ngày. 100% nữ giới bị làm xực đắt bệnh phụ huê, một tỷ châu lệ to mắc danh thiếp bệnh truyền nhiễm trải qua đàng tình dục (điển hình là bệnh sều mồng gà), một số mệnh thưa dài phù hợp bị mắc HIV. Bít tất các em đều có cạc lốt hiệu rối loàn lòng lý, hoảng loạn, ngại sệt. Nhiều em đương mất trí tưởng, chẳng rõ trui là ai, quê quán ở đâu. Sau một thời kì điều trừng trị, danh thiếp em mới dần dần bị bình phục. |
(Ghi theo lãi kể mực tàu em Vàng ả Seo)
Theo 24h09/09/2013 12:18 PM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét